Trích dẫn sách hay

 TRÍCH DẪN HAY TỪ CÁC SÁCH VIẾT VỀ CUỘC SỐNG

1. Đắc nhân tâm

Nếu bạn không thể ngẩng cao đầu và thừa nhận lỗi lầm của mình thì lỗi lầm ấy sẽ khống chế bạn. Việc tự nhận lỗi lầm không chỉ làm cho người khác tôn trọng bạn hơn mà còn phát triển sự tự trọng của bản thân mình.

Trong quan hệ với con người, hãy luôn nhớ rằng chúng ta đang giao tiếp với những sinh vật không những có lý trí mà còn có cảm xúc, họ rất dễ bị tổn thương bởi định kiến nhưng luôn có động lực khi có niềm tự hào và lòng kiêu hãnh.

Nhiệm vụ quan trọng nhất của con người là sống và mang đến cho mình cũng như những người xung quanh những giây phút thanh bình và hạnh phúc, đánh thức mọi khả năng tiềm ẩn trong họ và giúp họ vượt qua những khó khăn của cuộc sống.

Một lời nói bất cẩn, thiếu suy nghĩ có thể làm mất thiện cảm, gây ra bất hòa. Một lời độc ác có thể làm tổn thương một tâm hồn. Một lời đúng lúc có thể mang lại bình an. Một lời yêu thương có thể đem lại hạnh phúc thật sự. Và có những lời nói có thể cứu được một con người.

Biết khen ngợi và cảm ơn những người xung quanh một cách chân thành chính là chiếc đũa thần tạo nên thân ái và nguồn động viên tinh thần to lớn. Đó là niềm vui rằng mỗi người đang học được quan tâm, công nhận và yêu thương. Mỗi người được khen ngợi chân thành sẽ tự nhiên sửa đổi những tính xấu để trở nên hoàn thiện hơn.

Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống. Nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh và do đó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bản thân bạn. Hãy mỉm cười với nhau dù đó là người bạn chưa quen biết. Nụ cười ấy sẽ soi chiếu đến những góc khuất của tâm hồn và làm bừng sáng cả những nơi tối tăm nhất.

Những người bạn gặp trên đường đời sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn. Dù tốt hay xấu, họ cũng tặng cho bạn những kinh nghiệm sống hết sức tuyệt vời. Chính vì vậy, đừng nên lên án, chỉ trích hay than phiền ai cả. Thậm chí, nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn, hay lợi dụng lòng tốt của bạn thì xin hãy cứ tha thứ cho họ bởi vì có thể chính nhờ họ mà bạn học được cách khoan dung.

2. Nhà giả kim

Nếu chinh phục được chính mình bạn có thể chinh phục được cả thế giới.

Khi bạn khao khát một điều gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp lực giúp bạn đạt được điều đó.

Đừng lãng phí thời gian giải thích, mọi người chỉ thích nghe những gì họ muốn nghe thôi.

Đừng bao giờ ngừng ước mơ, ước mơ cung cấp dinh dưỡng cho linh hồn cũng như một bữa ăn cho cơ thể.

Những thứ vào miệng con người không độc hại xấu xa. Xấu xa, độc hại là những thứ từ miệng họ tuôn ra.

Người ta theo đuổi những giấc mơ vĩ đại vì cảm thấy không xứng đáng được hưởng, hoặc không thể nào đạt nổi.

Con người chúng ta có hai vấn đề lớn nhất: thứ nhất là biết khi nào phải bắt đầu, thứ hai là biết khi nào phải dừng lại.

Hãy tha thứ nhưng đừng cố quên, nếu không bạn sẽ bị tổn thương một lần nữa. Tha thứ sẽ thay đổi thế giới quan. Lãng quên sẽ mất đi bài học.

Khi yêu ta luôn nỗ lực để trở thành một người tốt hơn. Khi ta nỗ lực trở thành một người tốt hơn, vạn vật quanh ta cũng trở nên tuyệt vời hơn.

Hãy tự nhủ với trái tim mình rằng nỗi đau khổ còn tệ hơn cả đau khổ. Nhưng không có trái tim nào lại đau khổ khi lên con đường tìm kiếm ước mơ của nó.

Tôi không sống trong quá khứ hay tương lai. Tôi chỉ có hiện tại và quan tâm tới hiện tại. Nếu ta lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta sẽ trở thành người hạnh phúc.

Nếu ai đó không trở thành người mà mình mong đợi, người đời sẽ giận dữ. Dường như ai cũng nhìn con đường của người khác, nhưng chẳng nhận ra con đường của mình.

Nếu lúc nào cũng chỉ quen một số người thôi (như ở trong trường đạo), thì họ sẽ trở thành một phần không thể tách rời khỏi cuộc đời mình. Khi đã như thế thì họ muốn thay đổi cuộc đời mình. Rồi khi ta không muốn thay đổi như họ muốn thì họ sẽ thất vọng. Vì hình như ai cũng tưởng mình biết rất rõ người khác phải sống như thế nào cho đúng, trong khi lại mù mờ về cuộc sống của chính bản thân.

3. Quẳng gánh lo đi và vui sống

Ngày hôm nay chính là tài sản quý giá nhất của chúng ta. Nó là tài sản duy nhất chúng ta chắc chắn có.

Điều quan trọng không phải là biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai, mà là biết nên làm gì với hiện tại.

Kẻ nào giữ được tâm hồn bình tĩnh giữa những đô thị huyên náo thời nay, kẻ đó sẽ không bị bệnh thần kinh.

Nhiệm vụ của chúng ta không phải là theo dõi những thứ còn xa mù mịt, mà làm ngay những việc trong tầm tay.

Cách duy nhất để làm cho quá khứ trở nên hữu ích là dũng cảm phấn tích những lỗi lầm đã qua để tự rút ra bài học – rồi quên hẳn chúng đi.

Có thể chúng ta không thánh thiện tới mức yêu thương kẻ thù nhưng ít nhất hãy vì sức khỏe và hạnh phúc của bản thân mà tha thứ và bỏ qua cho họ.

Nếu bạn chịu bỏ thời gian để đảm bảo thông tin một cách khách quan, không thiên kiến, những mối lo âu của bạn sẽ bay hơi dưới ánh sáng của tri thức.

Rõ ràng không phải hoàn cảnh làm cho chúng ta hạnh phúc hay bất hạnh, mà chính là cách phản ứng của chúng ta với hoàn cảnh ấy mới quyết định cảm xúc vui buồn.

Nếu bạn và tôi không kiếm được việc để làm, cứ ngồi không mà nghĩ vớ vẩn, thì có một bầy quỷ dữ sinh ra và đục khoét, phá tan năng lực hành động và ý chí của ta.

Một sai lầm đáng buồn mà con người mắc phải, đó là mong đợi được biết ơn. Nếu muốn tìm thấy hạnh phúc thì đừng băn khoăn xem mình có được biết ơn hay không mà hãy cho đi và tận hưởng niềm vui từ chính việc ấy.

Một trong những bi kịch của con người là tất cả chúng ta đều có khuynh hướng lảng tránh cuộc sống. Thay vì ngắm nhìn khóm hồng đang nở rộ trước hiên nhà, chúng ta lại mơ về một vườn hồng huyền ảo ở tít tận chân trời xa.

4. 7 thói quen của bạn trẻ thành đạt

Trong cuộc đời này không có gì đến một cách dễ dàng. Bạn phải trả giá tất cả. Mọi người đều phải trả giá, hãy nhớ lấy!

Thời gian là thứ qua đi không bao giờ trở lại. Thời khóa biểu giúp ta đỡ lãng phí thời gian và biết trân trọng từng khoảnh khắc cuộc sống.

Nếu cứ luôn mang tâm lý Tôi thắng – Bạn thua, bạn sẽ luôn phải căng thẳng với suy nghĩ đời là cuộc chiến mà trong đó chúng ta luôn phải cạnh tranh lẫn nhau.

Quan niệm cũng giống như cặp kính đeo mắt. Khi bạn có những quan điểm không đúng về bản thân hoặc cuộc đời nói chung, mọi chuyện giống như bạn đeo một cặp kính không đúng độ.

Nhìn nhận sự việc từ một quan điểm khác có thể đưa đến một khác biệt lớn trong thái độ của chúng ta đối với mọi người. Do đó, chúng ta nên cởi mở vói những thông tin mới, trải lòng ra với những quan điểm sống khác và sẵn sàng thay đổi nhận thức khi biết rõ mình đã sai.

Để bắt đầu một công việc gì đó suôn sẻ thì tôi thành thật khuyên bạn nên lên kế hoạch. Đừng nghĩ kế hoạch là một việc gì đó to tát, bạn có thể lên kế hoạch theo nhiều cách cơ mà: một số ghi chú, quyết định việc cần làm được ghi chép trên quyển lịch, một quyển sổ nhỏ ghi những mục tiêu phải đạt được.

Khi còn trẻ, với sự tự do và trí tưởng tượng không có giời hạn, tôi thường mơ một ngày nào đó có thể thay đổi được thế giới này. Khi trưởng thành và hiểu biết hơn, tôi biết rằng thế giới này không thể thay đổi được. Và tôi quyết định rút ngắn ước mơ của mình. Nhưng đó cũng là điều không tưởng. Bước vào tuổi trung niên, trong những nỗ lực cuối cùng, tôi muốn thay đổi gia đình tôi – những người mà tôi yêu thương nhất – nhưng vẫn không hề có một sự biến đổi nào. Giờ đây khi cận kề với cái chết, lần đầu tôi nhận ra rằng: “Nếu tôi tự thay đổi bản thân mình, rồi mới tác động đến gia đình: với sự giúp đỡ của gia đình, quê hương tôi sẽ trở nên tốt hơn và biết đâu đó tôi có thể thay đổi được cả thế giới này.

5. Hành trình về phương đông

Chúng ta càng ham muốn lại càng sợ hãi và càng sợ hãi lại càng đau khổ.

Tự do tư tưởng không phải chỉ là muốn nghĩ thế nào là nghĩ, mà còn là giải thoát ta ra khỏi các áp lực bắt ta phải suy nghĩ theo một lề lối nào đó.

Nguyên nhân chính của bệnh là do sự bận rộn với đời sống hằng ngày, nếp sống càng tiện nghi thì họ lại càng hết sức lao tâm lao lực để đạt đến cái tiện nghi hơn nữa.

Nếu biết thức tỉnh quan sát, ta có thể học hỏi bao nhiêu điều hay. Tiếc rằng khi đắc thời người ta quên đi quá khứ rất nhanh. Chỉ trong đau khổ, nhục nhã ê chề mới chịu học.

Sự hiểu biết về cõi vô hình rất quan trọng, vì khi hiểu rõ những điều xảy ra sau khi chết, ta sẽ không còn sợ chết nữa. Nếu có chết thì chỉ là cái chết hình hài xác thân chứ không phải là chấm dứt sự sống, và hình hài có chết đi thì sự sống mới tiếp tục tiến hóa ở một thể khác tinh vi hơn.

Các bạn hãy nhìn ly nước đầy trên tay tôi đây, nếu tôi tiếp tục rót thêm thì nước sẽ tràn ra ngoài, trừ khi tôi đổ bớt nước trong ly đi thì tôi mới rót thêm nước vào được. Kiến thức cũng thế, chỉ khi ta khiêm tốn gạt bỏ những thành kiến sẵn có, mới tiếp nhận thêm được những điều mới lạ.

Chúng ta dành nhiều giờ để bàn cãi sôi nổi về người này, người nọ, chê bai ông này, giễu cợt bà kia. Phải chăng chúng ta vẫn làm thế? Có bao giờ chúng ta đặt câu hỏi, tại sao chúng ta lại làm thế không? Lòng ta còn ham tiền bạc, danh vọng, địa vị, sức khỏe và chỉ cần cầu bình an cho chính mình thôi, nên chẳng bao giờ thỏa mãn.

Trong nhiều năm ròng rã, chúng ta cố tìm hạnh phúc và nhiều lần tưởng đã đạt được nó để hưởng một cách lâu bền. Nhưng lần nào ta cũng thất vọng. Sau đó, ta lại tiếp tục chạy theo ảo ảnh đó như trước. Nếu biết dừng chân suy nghĩ, ta sẽ thấy chúng ta đuổi theo hạnh phúc nhưng không hề biết đến bản chất thật sự của nó, và không biết phải dùng phương tiện gì để đạt được nó.

MỘT SỐ TRÍCH DẪN KHÁC TỪ CÁC TÁC PHẨM VĂN CHƯƠNG KINH ĐIỂN

1.      Mọi việc không bao giờ tệ hại như ta tưởng (Giết chết con chim nhại).

2.      Cuộc sống không có nghĩa vụ phải trao cho chúng ta những gì ta kì vọng. Chúng ta mất những gì chúng ta có và tôi biết ơn vì nó đã không tồi tệ hơn thế (Cuốn theo chiều gió).

3.      Mỗi buổi sáng, có bao nhiêu người nhận thức rằng mình thật là may mắn được thức dậy, đượctrời đất ban cho cả thị giác, xúc giác, thính giác và cả cảm giác? Có bao nhiêu người tạm quên được mọi lo toan để hưởng thụ cảnh tượng kỳ diệu này? Chúng ta phải thấy rằng, sự mất ý thức lớn nhất của con người chính là sự mất ý thức về cuộc sống của chính mình (Nếu em không phải là một giấc mơ).

4.      Khó khăn sẽ tạo nên hoặc hủy hoại con người (Cuốn theo chiều gió).

5.      Sau khi đã tìm kiếm, tổn thương và lạc hướng. chúng ta vẫn có thể tin vào tình yêu như cũ chính là một loại can đảm (Rừng Nauy).

6.      Ra đi không phải bao giờ cũng đồng nghĩa với một sự từ bỏ, đó cũng có thể là một cách để giữ gìn những gì đã trải qua, nếu người ta biết ra đi trước khi quá trễ (Em ở đâu).

7.      Đàn bà thật tàn nhẫn với những kẻ họ không yêu (Trà hoa nữ).

8.      Có mắt mà không nhìn thấy vẻ đẹp, có tai mà không thấy điều hay, có trái tim mà không thấy chân lý, chưa cảm kích thì chưa thể cháy hết mình (Totto Chan bên cửa sổ).

9.      Chẳng bao giờ có ai trải qua được nỗi đau của người khác, số phận dành cho mỗi người nỗi đau riêng (Tiếng chim hót trong bụi mận gai).

10. Cho đến khi bạn đánh mất danh tiếng, bạn sẽ không bao giờ nhận ra gánh nặng hay tự do thực sự là gì (Cuốn theo chiều gió).

11. Niềm tin không dựa trên bằng chứng hoặc sự tồn tại ... nó dựa vào đức tin ... không có đức tin sẽ chẳng có gì cả (Tiếng chim hót trong bụi mận gai).

12. Thuở 17, nàng mặc chiếc váy màu tro của hoa hồng, hi vọng về một mối tình điêu tàn khi chưa hoài thai (Tiếng chim hót trong bụi mận gai).

13. Tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại... Ít ra là truyền thuyết nói như vậy (Tiếng chim hót trong bụi mận gai).

14. Khi người phụ nữ muốn trở thành người cần thiết cho người đàn ông và được yêu thương thì phải chăng đó là đòi hỏi quá đáng? (Tiếng chim hót trong bụi mận gai).

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét